Thứ Bảy, 12 tháng 1, 2013


I. TÌNH VU VƠ
 ĐÔI MẮT
     Tặng N., FL
Năm xưa em nhìn anh
Đôi mắt huyền ngơ ngác.
Lặng lẽ mùa thu trôi
Lá vàng rơi lác đác.

Hôm nay em nhìn anh
Đôi mắt xanh màu xanh
của biển trời non nước
của tình yêu trong lành.
Ơi đôi măt, đôi mắt
làm xao xuyến lòng anh...
     Hải Dương , 1969, mùa thu

VƯỜN MƠ
viết cho T., MW
Vườn em xanh, những trái mơ
vàng ươm nắng sớm,
đung đưa gió chiều.
Vườn em ngõ lối không nhiều,
mà hồn anh lạc sớm chiều vườn em
     Phổ Yên, 1975, mùa thu


KHÔNG ĐỀ  1
     ... anh vẫn biết em ngồi đây , tóc ngắn... (NS)
Đợi em một buổi chiều
gió xuân mà trời lạnh.
Kìa, sao em chẳng đến
để anh hoài đợi trông,
để anh ngẩn ngơ lòng
trong nỗi buồn xa vắng.
Em ngồi đây, tóc ngắn
Cho ngày xuân thêm dài
 cho hồn anh trở lại
những huy hoàng ban mai.
Em ngồi kia , yên lặng
cho lòng anh xốn xang,
Em cười trong ánh mắt
mà tim anh bàng hoàng.
Ơi thiên thần bé bỏng!
Đùa cợt anh mà chi,
Đời đã là bể khổ
của muôn vạn tình si... 
      Hà Nội, 1986, trọng xuân

KHÔNG ĐỀ 2
Người đâu gặp gỡ tình cờ
mà lòng thương nhớ bao giờ nguôi ngoai.
Tưởng đâu gió thoảng bên ngoài
mà sao con sóng dâng hoài trong ta,
mênh mang như sóng Đu-na
như màn sương bạc trời Nga, đêm hè.
Cuộc tình chẳng vướng đam mê,
mà tơ lòng rối bộn bề, người ơi!
   Belgrade, 1988, mùa thu

NHỚ GIÁNG SINH XƯA

Nhớ về một Giáng sinh xưa
Ba mươi năm trước, ngẩn ngơ nỗi niềm.
Anh về, thờ thẫn trong đêm
Nhìn ô cửa nhỏ buông rèm, mờ sương.
Đâu rồi hình bóng thân thương
Người đi để lại vấn vương một người.
Bao năm vật đổi sao dời
Còn đây kỷ niệm bùi ngùi trong tim.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét